9 tháng 10, 2009

...and My Autumn

...Và tháng Chín của kí ức.



"Tôi gọi mùa thu nơi đây là những ngày cuối hè im lặng. Bởi sự thiếu "ồn ào" của những cơn nắng. Tháng Chín dường như chỉ là một khoảnh trời vô thực, giữa mùa mưa thâm trầm và mùa nắng rát bỏng, thì loại thời tiết không một nét đặc trưng này là nỗi mong chờ hiếm hoi. Ở nơi đây, tại thời điểm này-cũng tựa như nó bao nhiêu năm qua-là một cái trở mình khẽ khàng và ít phiền muộn; hệt như con người ở tuổi trung niên: nhìn lại mình, nhìn lại quá khứ, nhìn vào tương lai-với tâm thức bình tĩnh đến lạ kì trong nỗi muộn phiền của đối mặt và niềm tiếc rẻ của từ bỏ.


Chiều héo hắt nằm vắt gọn trên bậu cửa, ung dung nhấn chìm mình trong làn khỏi mỏng từ đống lá khô vừa mới đốt. Tĩnh mịch lạ kì!


Thu của tôi-có lẽ cũng sẽ tĩnh mịch như vậy. Đến một lúc nào đó, bước qua tuổi hai mươi, hoặc ba mươi, tôi sẽ biết Mùa Thu của mình.
Ngày 12 tháng Chín, năm 2001."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét