9 tháng 10, 2009

Blue

Tôi bắt đầu viết năm 14 tuổi. Và bây giờ tôi 22 tuổi.



Quãng thời gian tám năm tôi dùng để làm rất nhiều, rất nhiều việc. Trong đó viết lách chỉ là thứ yếu. Giống như một trò giải trí mang tính giảm căng thẳng. Nhưng bây giờ nhìn lại: từ Tôi của tám năm trước, trên một con đường tưởng chừng như quá chóng vánh-đến Tôi của bây giờ, là những kí ức rõ ràng đến đáng kinh ngạc-chúng ẩn hiện lẩn khuất trong mỗi câu chuyện tôi viết, khiến tôi mềm lòng và thật dễ lay động.
Đôi lúc bận rộn làm tôi thực rất muốn từ bỏ những kí ức của mình. Nhưng rồi tôi lại tiếc rẻ, lại không nỡ, và lại viết.


Bạn là một người đi ngang qua. Cũng có thể chúng ta đã biết nhau từ lâu lắm rồi. Điều đó không gây phiền nhiễu lắm cho cả tôi và bạn. Tôi là Louis, đó là cái tên tôi thích. Bạn cũng có thể gọi tôi là Jane, nếu đó là cái tên bạn thấy thích hơn.


Tất cả không là gì. Chẳng qua chỉ là vài thứ của tôi, của riêng tôi.


Huế, Tháng Mười, và mát dịu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét